Ba mươi năm trước, tại mảnh đất xây ngôi nhà này, do người cha bệnh nặng và qua đời nên người mẹ buộc phải chuyển nhà đến một thành phố khác để mưu sinh. Giờ đây, khi đã trở thành một người đàn ông thành đạt, người con trai muốn xây dựng lại ngôi nhà cũ để dành tặng mẹ.
Dựa trên những ký ức tuổi thơ của gia chủ, các kiến trúc sư đã lên phương án thiết kế ngôi nhà với những chi tiết giống với ngôi nhà cũ của gia đình. Đó là một ngôi nhà có vỏ mộc mạc như ngôi nhà truyền thống của vùng đồng bằng Bắc Bộ, kết hợp với các chi tiết hiện đại.
Các yếu tố truyền thống như mái dốc, hàng hiên, ngưỡng cửa, sân trong, chum, đất nung, gạch men cổ, tường sỏi được lựa chọn khi thiết kế ngôi nhà. Đồng thời, kiến trúc sư cũng sử dụng vật liệu từ các làng nghề truyền thống cho công trình.
Do 2 mặt của lô đất bị chắn bởi các công trình lân cận, mặt tiền hẹp, chiều sâu kéo dài nên các kiến trúc sư thiết kế ngôi nhà thành các không gian mở và đóng, được chia nhỏ bởi các sân trong.
Các không gian trống hoạt động như bộ điều áp, cho phép mỗi phòng trong nhà tiếp cận ánh sáng và gió nhiều hơn trong ngày.
Bằng cách sử dụng bố cục chia tầng so le,kiến trúc sư tạo ra một khung cảnh luôn thay đổi khi người trong nhà di chuyển quanh nhà và duy trì sự tương tác giữa mọi thành viên trong gia đình.
Mái dốc kéo dài từ mặt đất lên tầng 1, hiên rộng và cổng thấp tạo cảm giác về ngôi nhà một tầng truyền thống ở vùng quê Việt Nam.
Một góc mái được hạ thấp để chắn nắng hướng Tây, góc đối diện được vểnh lên đón gió Đông Nam, đón gió mát từ biển vào mùa hè. Có một nếp gấp nhẹ ở cuối mái nhà, hướng dòng nước mưa sang một bên.
Dự án được thiết kế và thi công cẩn thận nhằm tận dụng tối đa vốn đầu tư , duy trì chất lượng trong thời gian dài và ít phải bảo trì.
Sau khi hoàn thành, ngôi nhà mái dốc mà người con trai dành tặng mẹ mình hiện lên như một bức tranh vẽ tuyệt đẹp.
Theo Archdaily/Nha Cua Gio